Đã hơn 3 năm tôi đã không làm Blog. Thời gian trôi nhanh đến mức đôi khi nhìn lại, tôi thấy mình như vừa gấp lại một trang sách, rồi bây giờ mới kịp mở ra tiếp.
Ba năm qua, tôi đã có thêm nhiều trải nghiệm, nhiều thay đổi và cũng không ít lần nghĩ đến việc quay trở lại viết. Nhưng cuộc sống cuốn đi, bận rộn, trì hoãn… cho đến hôm nay tôi mới thực sự ngồi xuống, gõ lại những dòng chữ này.
Viết blog đối với tôi chưa bao giờ là nghĩa vụ, mà giống như một nơi để thở, để lưu lại suy nghĩ, để chia sẻ cùng những ai tình cờ ghé ngang. Có thể là những điều nhỏ bé thường ngày, có thể là góc nhìn cá nhân, hay đơn giản chỉ là vài dòng chữ giúp bản thân cảm thấy bình yên hơn.
Sau 3 năm, tôi trở lại không phải với một kế hoạch hoành tráng, mà chỉ bằng một lời hứa nhỏ: sẽ viết tiếp. Viết để kết nối, để ghi nhớ, và để không bỏ quên niềm vui từng làm mình hạnh phúc.
Cảm ơn bạn đã đọc những dòng này – dù bạn đã theo dõi từ trước, hay chỉ vừa tình cờ tìm thấy blog. Hy vọng rằng từ hôm nay, bạn và tôi sẽ lại cùng nhau đi tiếp một đoạn đường mới.